HUỲNH NHỰT AN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar

Latest topics
» LỚP NGỮ VĂN 1A-K09 (PHẦN 3)
THƠ TẾ HANH EmptySat Dec 31, 2011 7:11 pm by Admin

» LỚP NGỮ VĂN 1A-K09 (PHẦN 2)
THƠ TẾ HANH EmptySat Dec 31, 2011 7:03 pm by Admin

» THƠ TẾ HANH
THƠ TẾ HANH EmptySat Dec 31, 2011 6:55 pm by Admin

» Có quen không??!
THƠ TẾ HANH EmptyMon Dec 05, 2011 5:47 pm by Admin

» MỘT LẦN NGHIÊM TÚC VÀ THẲNG THẮN VỚI ÔNG TRẦN MẠNH HẢO
THƠ TẾ HANH EmptyThu Nov 17, 2011 9:30 pm by Admin

» Hình xưa, bạn cũ
THƠ TẾ HANH EmptyTue Oct 25, 2011 6:11 pm by Admin

» Áo dài Việt Nam
THƠ TẾ HANH EmptyMon Oct 10, 2011 9:51 pm by Admin

» Thơ Lưu Trọng Lư
THƠ TẾ HANH EmptySun Sep 25, 2011 12:34 pm by Admin

» Trang Thơ hay
THƠ TẾ HANH EmptyFri Sep 23, 2011 10:29 pm by Admin

Social bookmarking

Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of HUỲNH NHỰT AN on your social bookmarking website

Similar topics

    THƠ TẾ HANH

    Go down

    THƠ TẾ HANH Empty THƠ TẾ HANH

    Bài gửi  Admin Sat Dec 31, 2011 6:55 pm

    NHỚ CON SÔNG QUÊ HƯƠNG

    Quê hương tôi có con sông xanh biếc
    Nước gương trong soi tóc những hàng tre
    Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
    Toả nắng xuống dòng sông ấm áp

    Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
    Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi
    Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi
    Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ

    Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
    Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
    Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
    Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy.

    Bạn bè tôi túm năm tụm bảy
    Bầy chim non bay lượn trên sông
    Tôi dang tay ôm nước vào lòng
    Sông mở nước ôm tôi vào dạ.

    Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngả
    Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
    Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
    Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến.

    Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển
    Vẫn trở về lưu luyến bên sông...
    Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
    Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc.

    Hai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền Nam
    Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
    Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
    Tôi nhớ cả những người không quen biết.

    Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
    Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
    Hình ảnh con sông quê mát rượi
    Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới.

    Quê hương ơi, lòng tôi cũng như sông
    Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
    Không ghềnh thác nào ngăn cản được
    Tôi sẽ đến nơi tôi hằng mong ước.

    Tôi sẽ về sông nước của quê hương
    Tôi sẽ về sông nước của tình thương.

    Quê hương
    Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
    Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông
    Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
    Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá

    Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
    Phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trường giang
    Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
    Rướn thân trắng bao la thâu góp gió...

    Ngày hôm nay, ồn ào trên bến đỗ
    Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
    "Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe"
    Những con cá tươi ngon thân bạc trắng

    Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng
    Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

    Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
    Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
    Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
    Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

    Anh đến với em là lẽ tất nhiên
    Anh đến với em là lẽ tất nhiên
    Như con sông trở về với biển
    Như qua mùa đông mùa xuân lại đến
    Như sau cơn mưa là lúc mặt trời lên

    Anh đến với em là lẽ tất nhiên
    Như cái hoa đến ngày kết quả
    Như con chim buổi chiều quay về tổ
    Như máu trong người trở lại tim

    Anh đến với em là lẽ tất nhiên
    Như quyển truyện phải đến hồi kết thúc
    Như cây kim địa bàn quay về hướng bắc
    Cuộc đời anh hướng đến cuộc đời em

    Anh đến với em là lẽ tất nhiên.

    Em đến với anh
    Em đến với anh như tia nắng ấm
    Giữa những ngày mây phủ bốn phương trời
    Cơn gió lạnh mỗi giờ mỗi thấm
    Nắng lên đi đẹp quá nắng ơi!

    Em đến với anh như cơn gió mát
    Cho một người ở giữa quãng đường xa
    Chân đã mỏi mà cổ thì đói khát
    Cơn gió về như nước xối chan hoà

    Em đến với anh như thêm nguồn an ủi
    Đau khổ thế nào vẫn giữ tấm lòng thơ
    Đêm sắp hết và bình minh đang đến
    Hạnh phúc không xa hãy đợi chờ

    Em đến với anh thêm một lần thử thách
    Tâm hồn anh còn rung cảm hay không
    Khi quanh ta toàn những người thiết thực
    Thấy bó rau xanh không thấy đóa hoa hồng

    Con vịt trong truyện Andersen gãy cánh
    Trở thành thiên nga bay khắp trời xanh
    Anh ra khỏi nỗi buồn tật bệnh
    Chào đón mùa xuân: em đến với anh.

    Mưa ngâu

    Mồng bảy tháng bảy, tiết mưa ngâu
    Chạnh nhớ chàng Ngưu và ả Chức
    Chẳng biết lòng mình đang ở đâu
    Trong cảnh vừa hư lại vừa thực

    Sông Ngân một dải rộng mênh mang
    Chức Nữ làm sao gặp Ngưu Lang
    Đội đá trọc đầu thương chú quạ
    Bắc cầu Ô Thước để ai sang

    Em đi biền biệt tận phương trời
    Anh đợi chờ em ở khắp nơi
    Ngày vắng không vơi lòng tưởng nhớ
    Đêm dài thêm nặng nỗi tương tư

    Ngưu Lang, Chức Nữ cách xa nhau
    Còn có những nhịp cầu Ô Thước
    Anh muốn tìm em biết ở đâu
    Muốn đến cùng em không đến được

    Đêm nay anh nhìn dải sông Ngân
    Lòng nhớ thương em biết mấy tầng
    Mưa ngâu rơi hạt trên mi mắt
    Hàng vạn ngôi sao bỗng sáng ngần.

    CÓ NHỮNG CON ĐƯỜNG

    Có những con đường ta đã đi
    Thẩn thơ qua lại rất nhiều khi
    Nhà người yêu mến ngang qua đấy
    Vắng mặt nên lòng thấy biệt li.

    Ta gửi tình ta ở khoảng đường:
    Bước này tưởng nhớ, bước này thương.
    Ta đưa ngượng nghịu, hàng mi chớp,
    Ngực đánh dồn thêm, chân vấn vương.

    Đi mãi không hề biết mỏi xa,
    Đi suông không dám ngó vô nhà.
    Đường thường bỗng hoá trung tâm điểm,
    Lắm cớ xui mình phải bước qua.

    Ta tưởng bao giờ có thể quên
    Con đường như một mối tơ duyên.
    Ai ngờ khúc ruột tương thân ấy
    Cũng phải buồn đau chuyện chẳng bền.

    Ấy lúc lòng ta hết với người
    Hay ta yêu mến đổi dời nơi.
    Con đường bị bỏ trong quên lãng
    Sầu tủi nằm thương dưới bụi đời.

    HOA NỞ THEO TRĂNG

    Trước hiên một đóa hoa quỳnh
    Chờ trăng sắp nở, rung rinh búp đầy.
    Ngoài hiên lấp loáng sau cây
    Mảnh trăng mười chín hé mây hiện dần.

    Thời gian như sơi chỉ giăng
    Không gian như bản nhạc dâng hài hòa
    Bỗng từng cao trăng hiện ra
    Cũng là vừa lúc đóa hoa nở bừng.

    Trên hoa trăng sáng một vùng
    Dưới trăng hoa nở bừng bừng nhụy bông
    Hoa là trăng đậu cành cong
    Trăng là hoa ngự trời trong ngời ngời.

    Hoa trăng với lại hồn tôi
    Phút giây hư thực đất trời trôi qua.
    Đến khi thức dậy nhìn ra
    Ánh trăng vừa tắc, sắc hoa vừa tàn.

    Ngoài ra, còn nhiều bài thơ khác tại:
    http://www.vnnavi.com/forum/showthread.php?6424-Th%C6%A1-T%E1%BA%BF-Hanh

    Nhựt An TS
    Admin
    Admin
    Admin

    Tổng số bài gửi : 60
    Join date : 01/09/2011
    Age : 33
    Đến từ : Vĩnh Long

    https://nhutan.123.st

    Về Đầu Trang Go down

    Về Đầu Trang

    - Similar topics

     
    Permissions in this forum:
    Bạn không có quyền trả lời bài viết